Trái, ngược, đổi và bù có thể kết hợp với phó từ lại để tạo thành một ngữ đoạn chuyên
đóng vai trò trạng ngữ câu; trong đó, quan trọng nhất là trái lại và ngược lại.
Do nghĩa từ vựng của trái và ngược, nhìn chung các trạng ngữ này có vẻ như chuyên đánh dấu sự đối
lập hay khác biệt giữa sự tình trước và sau nó, từ góc độ của người nói. Có thể
xem đây là một trạng ngữ cảnh huống: sự tình đi trước tạo thành cảnh huống bất
tương hợp cho sự tình theo sau, sự tình theo sau diễn ra trong cảnh huống bất
tương hợp mà sự tình đi trước tạo ra.
Trong
đa số trường hợp, sự vắng mặt của loại trạng ngữ này không làm tổn hại gì đến nội
dung của phát ngôn, vì trên thực tế sự bất tương hợp giữa hai sự tình đã được bảo
đảm bằng chính ngữ nghĩa của các tiểu cú/câu biểu thị hai sự tình đó hoặc bằng
liên từ nhưng, mà, còn. Như vậy, loại trạng
ngữ này có lẽ cũng nên được xem là một thứ quán ngữ tình thái chủ quan, ít nhất
là về ngữ nghĩa.
Trong
bài này, chúng tôi xuất phát từ trái
(lại), từ đó đối chiếu với những trường
hợp còn lại.