Vị từ
cảm giác thường được nhắc đến trong nhóm vị từ cảm nghĩ, thậm chí trong nhóm cảm
nghĩ-nói năng. Tuy nhiên, vì một lý do nào đó, những công trình có liên quan rất
ít, thậm chí có công trình hầu như không dành cho vị từ cảm giác một dòng nào; những
luận giải và dẫn chứng thường chỉ dựa trên những vị từ cảm xúc, tình cảm hoặc nhận
thức.
Trong
bài này chúng tôi sẽ trình bày một vài nhận xét về ngữ nghĩa của vị từ cảm giác
dựa trên cái nhìn chức năng luận.
1. Theo
cách hiểu thông thường, cảm giác là phản ứng có tính chất sinh lý của cơ thể sống,
trước hết là con người, trước một tác động ngoại cảnh hoặc một biến đổi bên trong
cơ thể. Khi chúng ta thực hiện hành động sờ vào một vật nhọn hoặc sắc, cơ quan xúc
giác của chúng ta sẽ tiếp nhận tín hiệu và truyền về trung khu thần kinh và chúng
ta ngay lập tức nhận biết cái nhọn, cái sắc của vật ấy vì ngón tay của chúng ta
nhói, đau, buốt. Nhọn, sắc ở đây là tính chất của cái đối tượng mà ta vừa tiếp xúc,
còn nhói, đau, buốt chính là cảm giác mà chúng ta vừa có được. Như vậy, về mặt ngôn
ngữ, có thể có hai phát ngôn sau:
(1).
a. Nhọn quá!
b.
Đau quá!