KHÔNG
Không là vị từ,
thường làm định ngữ cho một danh từ hoặc làm trạng từ/phó từ cho một vị từ.
“A không” nghĩa là “A, ngoài ra không có gì
hoặc không làm gì khác” (tùy nghĩa của A).
(1) Sáng nay nó ăn bánh mì không. (→ bánh mì không có thịt, phô mai, không có gì ngoài
bánh mì)
(2) Cho tôi xin một cái ly không. (→ chỉ cái ly, không có gì trong
đó)
(3) Nó tìm cái hộp không để đựng bút. (→ chỉ cái hộp, trong hộp
không có gì)
(4) Chúng đánh nhau tay không. (→ chỉ đánh bằng tay, không có vũ
khí)
(5) Đi thăm người bệnh mà đi
tay không à? (→ chỉ đi với “tay”
thôi, tức là không có quà)